Bốp yêu thương!
Lúc mẹ đang viết những dòng này thì chàng siêu nhân 7 tuổi của mẹ cứ lân la cố gắng trườn về phía mẹ. Em cười thích thú khi kê được “quả đầu 1 chỏm” lên chân mẹ. Đó cũng là 1 cách tập luyện mỗi ngày của con trong mùa dịch này Bốp nhỉ?
Dịch tới, công việc của mẹ chững lại. Mình cùng sống chậm hơn, yêu thương nhau hơn và tập luyện nhiều hơn. Ngày nào, Bốp cũng được bố xả cho 1 bể bơi đầy nước. Bố giữ tay, giữ cổ để con tha hồ vùng vẫy. Em đạp chân mạnh, nước bắn tung toé, em cười vang cả xóm.
Bé Bảo Nam
Ngoài tập vận động, để zai của mẹ bớt gồng bớt co cứng thì mẹ con mình cũng líu lo với nhau.
Ngày nào, mẹ cũng thủ thỉ:
Chào Bốp! Nay Bốp thấy thế nào? Bốp có khỏe không?
– Yêu Bốp! Thương Bốp!
– Bốp không được khóc nhè! Khóc là xấu zai lắm!
Em cũng chào lại mẹ, nói với mẹ bằng thứ ngôn ngữ của riêng em. Ngoài những tiếng: a, à, ơi, ới, hư hư, hiii… thì mắt em sáng, miệng em cười là mẹ biết em đang kể câu chuyện vui của em với mẹ.
Nhận thức của em tốt hơn nhiều lần. Em biết “lu loa” khi bỉm đầy, biết hờn “hu hu” khi bụng đòi cơm. Và em tủm tỉm khi mẹ thơm lên má em!
Bốp à! Mẹ mong dịch mau qua, mong cuộc sống thường ngày của mọi miền quê trở lại như cũ. Mong các bạn siêu nhân của con lại tiếp tục tới trung tâm tập luyện để tìm bước đi, tìm giọng nói. Và em bé Bốp của mẹ ngoan nhé! Mình ở nhà là mình yêu nước phải không con?
Mẹ Vũ Huyên – Sđt: 0985100885 – Tuyên Quang