EM VŨ THỊ HOA

Viết cho con.

Con yêu à!

Từ khi chào đời con là một đứa trẻ không may mắn. Mặc dù mẹ luôn hi vọng con là đứa trẻ bình thường để sau này làm chỗ dựa cho ba mẹ và các anh con vì hai anh của con đều đã bị bệnh rồi.

Thế nhưng mọi hy vọng lại vụt tắt khi con mang trong người căn bệnh bại não, tim bẩm sinh, đa dị tật. Khi sinh ra con như con mèo con nằm thoi thóp thở. Qúa trình trị bệnh cho con nhiều người gàn mẹ rằng, con nhiều bệnh thế chữa có khỏi đâu mà chữa. Nhưng mẹ không bỏ cuộc. Và rồi con cũng không phụ công của mẹ. Tháng năm điều trị nối tiếp nhau, con cũng đã dần đạt được các mốc. Dù là lâu nhưng mỗi tiến triển nhỏ của con cũng là động lực cho mẹ, mang đến cho mẹ niềm vui mỗi ngày.

Mẹ con chị Hoa chụp tại Mái ấm siêu nhân

Khi dịch Covid bùng phát trở lại, mẹ con mình vẫn luôn nỗ lực học hành. Khi em Hoa tập đứng, mỏi quá Hoa khóc và nheo mắt nhìn mẹ với ánh mắt cầu cứu, anh Tiến vỗ tay khích lệ tinh thần bằng những cử chỉ ngô nghê nhưng sao mẹ hạnh phúc đến vậy! Em đang khóc lại cười được luôn vì có anh trai đang động viên.

Hai anh em con dù nhận thức còn chậm nhưng luôn yêu thương nhau. Mặc kệ người đời nhìn các con với ánh mắt gì nhưng trong mắt mẹ các con là những viên ngọc quý, là những bông hoa ngát hương cho cuộc đời mẹ!

Cảm ơn các con đã đến bên mẹ!

Mẹ Bùi Thị Lan

 

PHP Code Snippets Powered By : XYZScripts.com
Gọi ngay