Nhũng bài thơ giản dị, mộc mạc nhưng chứa đựng tình cảm của cha mẹ trẻ bại não luôn sát cánh cùng con để vượt qua những rào cản của bệnh tật và khó khăn trong cuộc sống.

EM LÀ?

Đừng chỉ nhìn chân em không chạy
Đừng chỉ nhìn tay em không cầm
Đừng chỉ nhìn miệng em không nói
Những mảnh vỡ không phải là em

Hãy nhìn thấy ánh sáng bình yên
Trong đôi mắt yêu thương rộng mở
Hãy nhìn thấy những đổi thay rất nhỏ
Là mong cầu, ước muốn trong em

Có những điều em chẳng thể gọi tên
Bằng trái tim mọi người sẽ hiểu
Sứ mệnh mỗi người đều kì diệu
Em là những thực sự là em

CẢM ƠN CON – Sưu tầm

Ngày mẹ hạ sinh con
Trời xanh trong sao u ám quá
Tìm chút bình yên qua ô cửa nhỏ
Gặp gốc cây già ướt đẫm sương đêm

Gốc cây già mẹ không biết gọi tên
Giọt sương đêm hay là nước mắt
Hơn ba mươi mới biết đời khắc nghiệt
Biết lầm lẫn đời thường trĩu nặng nỗi đau

Bài học muộn màng dài mãi đến mai sau
Trải nghiệm ngày gian nan – đêm thăm thẳm
Trải nghiệm tình yêu mênh mông bất diệt
Trải nghiệm nụ cười rưng rức tâm can

Cảm ơn con, đứa con chẳng vuông tròn
Giúp mẹ hiểu đời sâu đến thế
Giúp vơi đi bao nỗi niềm dâu bể
Mẹ được nhiều nhờ làm mẹ của con.

TIỆC SINH NHẬT ĐẦU TIÊN – Mai Diệp

Bữa tiệc sinh nhật đầu tiên
Là khi con tròn 5 tuổi
Con đã biết cười tươi rói
Khi thắp ngọn nến hồng xinh

Bấy nhiêu thôi là những ánh bình minh
Sau những mùa lắt lay trong bệnh viện
Mẹ nghe trái tim mình lên tiếng
Ước mong gì cho tuổi mới của con?

Con sinh ra chẳng được vuông tròn
Mẹ cùng con vẫn chung niềm hạnh phúc!
Từ những đớn đau, lo toan chồng chất
Từ muộn mằn những bước tiến nhỏ nhoi

Rồi Thượng đế cũng sẽ hiểu thôi.
Không gì sánh tình yêu của mẹ.
Càng thử thách mẹ càng thêm mạnh mẽ
Muôn nẻo đường mẹ vẫn bước cùng con!

NỢ – Mai Diệp

Có nơi này mẹ ít dám mở ra
Những món nợ gói vào trong tim mẹ
Mẹ nợ những cơn co lồng ngực
Con giật giành chút hơi thở mong manh

Tập đi loét chân, bước vẫn chông chênh
Miệng ê a mãi chưa tròn tiếng.
Mỗi sáng cùng anh lấy ba lô cặp sách
Đứng cửa nhìn rồi lầm lũi bước vào trong

Chiều học tan tiếng cười nói vang dòn
ngoài kia và bàn tay con chỉ
Nào trốn tìm, rượt đuổi, đá banh,…
Con và đôi mắt long lanh
Sáng, trưa, chiều và ngày, và tháng …
Mẹ về nhà bóng trời chạng vạng
Tới khi nào mẹ trả nợ được con?

NHỮNG BÀ MẸ SIÊU NHÂN – mẹ Quang Anh

Có những người mẹ không sinh con ra
Những người mẹ con chưa từng biết mặt
Những người mẹ tảo tần hôm sớm
Quên giấc ngủ của mình, canh “nồi thuốc” yêu thương.

Những cánh hoa gom nhặt từ muôn phương
Những chai mật ong vẫn còn thơm mùi sáp,
Mỗi chuyến hàng đi lòng càng yêu bát ngát
“Siêu nhân” con à, cố gắng nhé con!

Trong những ngày hè, nóng nực, ngổn ngang
Những bàn tay sắp từng bộ quần áo cũ.
Lại lo cho con có thêm chiếc mũ
Để đông về trời lạnh ấm thân con

Vẫn biết đường còn xa tắp những lo toan
Chim vẫn hót, hoa vẫn cười trong nắng
Có các mẹ đây, con đừng lo lắng
Chúng ta mãi là : Mái ấm “những siêu nhân”

NIỀM TIN CỦA MẸ – mẹ Quang Anh

Có thể cuộc đời này không được bình yên
Quãng đường còn xa đầy chông gai trắc trở
Có thể một ngày mẹ không còn khoẻ nữa
Nhưng mẹ vẫn tin rằng, mẹ luôn ở bên con.

Mẹ không sợ thức trắng những đêm thâu
Cũng chẳng sợ bão giông hay khổ đau vất vả
Và mẹ sẽ không bao giờ gục ngã
Vì mẹ phải bên con trước bão tố cuộc đời.

Mẹ luôn lạc quan đi giữa bao người
Sánh bước cùng con đi khắp nơi khắp chốn
Mẹ sẽ không bao giờ lẫn trốn
Trước mọi hiểm nguy miễn con được yên bình.

Cuộc đời này mẹ sẽ nguyện hi sinh
Để lớn lên con không còn thơ dại
Và mạnh mẽ đi trên đường đời xa ngái
Dù chông gai con sẽ vững tâm mình.

Hãy vui lên cùng những giấc mơ xinh
Vất vả, khó khăn càng vững tâm bền chí
Mẹ sẽ bên con không bận tâm suy nghĩ
Thấy con cười là mẹ quên hết mọi sầu lo…

ƯỚC GÌ – Sưu tầm

Sinh ra nào được may mắn
Vì đôi chân chẳng xinh xắn như ai
Vì con gánh nặng đôi vai
Mẹ cha vất vả gắng nai lưng làm

Nhiều người thấy thế luận bàn
Nhìn con miệt thị họ hàng lánh xa
Bên con chỉ có mẹ cha
Ước gì con giống người ta bình thường

Con nhìn bè bạn tới trường
Mà con chẳng thể ra đường mẹ ơi
Phận con chẳng được thảnh thơi
Ước gì con được vui chơi như người

Nhìn con mà chẳng thể cười
Vì con cha mẹ rã rời xác thân
Ước gì lành lặn đôi chân
Ước gì con được trời ban phép màu

Con nào có tội gì đâu
Mà sao ai nỡ chôn sâu cuộc đời
Nghiệp con sắp đặt do trời
Ước gì con được rạng ngời tương lai

Ước gì mỗi buổi sớm mai
Đôi chân con bước bên ai tới trường
Ước gì thân thể bình thường
Thôi con sẽ gắng kiên cường vượt qua

THẮP SÁNG – mẹ Bống

Họ Hồ Hoàng Yến dễ thương.
Hai mươi chín tháng, vẫn chưa đến trường.
Lúc sinh con vẫn bình thường.
Sau thời gian ngắn, bất thường chẳng hay.

Bố mẹ chủ động chuyển ngay
Nhưng mệnh con thế, đắng cay cuộc đời.
Bố mẹ chạy vạy khắp nơi
Mong con khỏe mạnh, đến trường biết bao

Rồi bố mẹ chỉ ước ao
Gái yêu của mẹ, chừng nào biết đi
Mẹ ngồi mẹ tính chi ly
Con ba, bốn tuổi, biết đi đó mà.

Vì con bố mẹ thiết tha.
Chỗ nào có việc, bố sa vào làm
Những mong đủ tiền thuốc thang
Cho con khỏe mạnh, bình an mỗi ngày.

Chỗ nào ai chỉ thầy hay
Tàu xe thẳng tiến, đến ngay nhà thầy
Thầy khám thầy bảo thế này
Chân con yếu khớp, kiên trì mới đi.

Mẹ về bổ sung can xi
Phục hồi kết hợp ,chức năng kiên trì
Không quên trị liệu theo kỳ
Vật lý cũng vậy, chẳng quên ngày nào.
Trời cho ai những khát khao
Con trao cho mẹ biết bao mong chờ
Mẹ cùng con vẫn từng giờ
Biết ơn tất cả, đón chào tương lai.

MẸ & CON – mẹ Quang Anh

Đừng nghĩ rằng con… chẳng vuông tròn
Con dễ thương, đáng yêu hơn tất cả
Tiếng con cười lòng mẹ thêm rộn rã
Bao yên bình trong đôi mắt của con.

Mẹ âm thầm gom góp những niềm mong
Qua bão giông mẹ cùng con mạnh mẽ
Bầu trời kia đâu chỉ màu quạnh quẽ
Nắng vẫn chan hòa khi mẹ bước bên con.

Cố lên con, hãy giữ vững niềm tin!
Tập lẫy, tập bò, tập đi, tập đứng…
Có vấp ngã, tay mẹ đây, con bám vịn
Mẹ cùng con trên mọi nẻo đường đời.

LÁ NHỎ – Mai Diệp

Em là lá nhỏ
Mọc ở đầu cành
Dầu bé mỏng manh
Cũng đầy hi vọng
Vì lòng nhận hậu
Của người trồng cây
Của gió, của mây
Của mưa, của nắng
Cuộc đời đẹp lắm!
Em biết! Bởi nhiều
Những trái tim yêu
Dành cho màu lá!

GỬI TẶNG CON GÁI – An Nhiên

Con cũng sinh ra từ tình yêu năm tháng
Cũng chào đời bằng tiếng khóc oe oe
Cũng lớn lên trong bao sự chở che
Của ba mẹ của người thân mong nhớ

Nhưng đời con lại vô vàn trắc trở
Không bình thường như những đứa trẻ cùng trang
Không chạy nhảy trên đôi chân vững vàng
Không bi bô nói rạch ròi thành tiếng

Con đến với mẹ cha trong mối nợ duyên
Bao ngày đi qua giữa hai miền tối sáng
Vẫn hy vọng một phép màu theo năm tháng
Giúp cho con thay đổi được cuộc đời

Ngày lại ngày con cứ hãy rong chơi
Đừng bận tâm đến nhân tình thế thái
Con thuyền kia mẹ cha sẽ chèo lái
Chở con đi đến vùng sáng yên bình

Người ta nói con gái là Người tình
Đến với ba vì vẫn còn hẹn ước
Để làm nốt những điều ở kiếp trước
Chưa trọn vẹn đầy đủ sự thương yêu

Nói với con ba muốn nói rất nhiều
Con cười khóc từ những ngày thơ bé
Luôn bình an và hy vọng con nhé
Vì tên con, ba đã đặt An Nhiên.

SỨC MẠNH SIÊU NHÂN – Thùy Chi

Em sinh ra hồn nhiên và mơ mộng
Cũng ngây thơ như những thiên thần
Đâu có sao khi đôi phần không trọn
Cũng chỉ như trăng lúc khuyết lúc tròn.

Em cho mẹ cha học cách yêu thương
Không chỉ là ngôn từ đời thường ai chẳng có
Tình yêu ấy cứ an yên như hơi thở
Và mạnh mẽ kiên cường như cỏ nhổ rồi lại vươn lên

Em sinh ra giúp con người hiểu hơn
Thế nào là sống một cuộc đời không uổng phí
Người xa lạ bỗng trở thành tri kỉ
Vì có em để gắn kết yêu thương!

Là chính em với sức mạnh phi thường
Biến những điều không thể thành có thể
Biến sa mạc thành đại dương rộng lớn
Sức mạnh Siêu nhân cho em lớn khôn hơn!

*** Bài thơ là nỗi lòng của một người mẹ sinh con ra nhưng con không hề biết khóc, suốt 2 tháng đầu đời bé được chăm sóc trong phòng đặc biệt và không được gặp mẹ. Mẹ xót xa, đau đớn vì thương con, nhưng không nguôi hi vọng con sẽ luôn tiến bộ và bình an

GỬI CON SIÊU NHÂN NHỎ – mẹ Trần Ngọc, con Tiến Lực

Ngày con chào đời, nước mắt mẹ rơi
Chẳng tiếng khóc đón chào thế giới
Chẳng được mẹ ôm vỗ về từng giấc ngủ
Chẳng một lần mẹ ru tiếng à ơi
Ngày con chào đời, nước mắt cha rơi
Người mà mẹ nghĩ lòng luôn sắt đá.

Bệnh viện là nhà, luôn đón mẹ con ta
Cứ vào ra như thể là thân thuộc
Đêm nhìn con mà lòng quặn thắt
Ước một lần được con gọi mẹ ơi…

Nhìn con đau, mà lòng mẹ tơi bời
Chẳng thể khóc, dù cõi lòng tan nát
Mẹ ước mong sao bao ngày khó nhọc
Là con yêu sẽ biết khóc cười .

Đóm của mẹ, con sẽ luôn hạnh phúc
Vì mẹ dành tất cả cho con
Là vòng tay ôm con ngày thiếu mẹ
Và nụ hôn thay giọt sữa ấm nồng.

Con bước đi trên đôi chân bé nhỏ
Mẹ mĩm cười, khi con gọi mẹ ơi..
Điều nhỏ bé mà cả đời mẹ ước
Dù chỉ là trong giấc chiêm bao …

Mẹ cùng con sẽ luôn cố gắng
Biến ước mơ thành hiện thực mỗi ngày
Mẹ chúc con cả đời vui vẻ
Biết yêu thương ,biết chia sẻ với người
Dẫu tật nguyền nhưng con hãy vui tươi
Qua cơn mưa rồi trời lại sáng
Bình minh rực hồng sau những đêm đen ?